Theo đơn
trình bày của các hộ dân: Ong Bạch Phai; Nguyễn Văn Việt; Ngô Văn Út Ó;
Nguyễn Thị Danh; Trần Văn Kỳ; Nguyễn Thị Hồng; Lai Văn Lâm; Tô Văn Đông;
Trà Chích; Đỗ Khánh Sao, cùng ngụ tại Thị xã Vĩnh Châu và huyện Trần Đề
(Sóc Trăng), khoảng tháng 10/2007, bà con cần vốn nuôi tôm nhưng thủ
tục vay vốn ngân hàng khó khăn, nếu được vay cũng không nhiều so với nhu
cầu. Vì vậy, ông Trần Văn Đỉnh (là người thân của nhiều bà con) cho
biết có quen với cán bộ cho vay vốn ở Ngân hàng NN&PTNT - Chi nhánh
Sóc Trăng (Agribank Sóc Trăng), nếu bà con đồng ý thì đưa sổ đỏ để ông
Đỉnh làm thủ tục vay vốn giúp cho.
Thấy ông Đỉnh là người nhà nên
những hộ dân này (cùng nhiều hộ khác) đã đưa sổ đỏ cho ông Đỉnh. Lấy
được sổ đỏ của bà con, ông Đỉnh ôm đi nhưng không mang tiền về cho bà
con. Chờ mãi không thấy tiền, nhiều người hỏi thì ông Đỉnh cho biết:
“Đang làm thủ tục”. Đang chờ đợi thì ông Đỉnh chết vì bệnh ung thư, sổ
đỏ của bà con cũng không biết ở nơi nào… Đến giữa năm 2009, nhiều người
dân bất ngờ khi nhận được thông báo thụ lý vụ án của TAND tỉnh Sóc
Trăng, trong đó nguyên đơn là Agribank Sóc Trăng, bị đơn là ông Trương
Bình - chủ DNTN Trương Bình (ấp Trà Quýt B, xã Thuận Hòa, huyện Châu
Thành, Sóc Trăng) và bà con là người có nghĩa vụ, quyền lợi liên quan.
Theo
hồ sơ khởi kiện của Agribank Sóc Trăng, ông Bình thế chấp sổ đỏ của bà
con (có hợp đồng thế chấp quyền sử dụng đất và tài sản gắn liền với đất
của bên thứ ba) vay ngân hàng số tiền 5,9 tỷ đồng (nếu cộng luôn lãi và
vốn thì số tiền tổng cộng trên 7,1 tỷ đồng). Do ông Bình không trả tiền
vốn và lãi nên ngân hàng khởi kiện, yêu cầu ông Bình trả tiền, nếu không
trả thì những người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan (các hộ nói
trên) phải thực hiện theo cam kết trong hợp đồng thế chấp quyền sử dụng
đất của bên thứ 3. Sau nhiều năm thụ lý, cuối tháng 9/2013, TAND tỉnh
Sóc Trăng đã mở phiên tòa xét xử và buộc ông Bình phải trả nợ cho ngân
hàng, nhưng ông Bình (ủy quyền cho ông Trần Đăng Khoa) cho rằng ông chỉ
nhận 4,9 tỷ chứ không phải 5,9 tỷ như phía ngân hàng đưa ra.
Bà
Nguyễn Thị Hồng, cho biết: “Tôi chỉ có một nền nhà khoảng 50m2 đang ở.
Ông Đỉnh nói đưa sổ hộ khẩu và giấy CMND cho ông giúp vay vốn nên tôi
đưa. Sau này Tòa cho biết tôi thế chấp sổ đỏ vay trên 77,5 triệu đồng
nhưng tôi chưa có sổ đỏ, tiền tôi cũng chưa nhận được đồng nào”. Ông
Trần Minh Thọ trình bày: “Tôi đưa sổ đỏ cho ông Đỉnh, chỉ có tôi ký tên
vào hồ sơ vay vốn nhưng khi ra Tòa, ngân hàng đưa ra hồ sơ vay vốn có cả
chữ ký của vợ tôi, thật vô lý”. Các hộ dân khác cũng trình bày tương tự
như bà Hồng và ông Thọ. Điều đáng nói, giám định chữ ký của người dân
trong các hồ sơ vay vốn, Phòng Kỹ thuật hình sự Công an Sóc Trăng cũng
như Phòng giám định kỹ thuật hình sự - Bộ Quốc phòng đều khẳng định chữ
ký trên hợp đồng và chữ ký trên các mẫu so sánh “Không phải chữ của cùng
một người ký ra”.
Trao đổi với chúng tôi, ông Trần Hoàng
Trung-Chủ tịch UBND xã Vĩnh Hiệp, Thị xã Vĩnh Châu, cho biết: “Theo
chúng tôi biết, bà con đưa sổ đỏ cho ông Đỉnh để nhờ ông này vay vốn về
nuôi tôm là có thật. Nhưng nay sổ đỏ lại nằm trong tay DNTN Trương Bình
là rất vô lý”. Được biết, gia đình ông Trần Văn Đỉnh trước đây rất
nghèo. Tuy nhiên, mấy năm nay ông này giàu rất nhanh, mua được nhiều đất
đai, ao tôm, xây biệt thự to nhất ở xã Vĩnh Hiệp. Đáng chú ý, tất cả
tài sản đó ông Đỉnh để cho người thân đứng tên trong giấy tờ.
Một
cán bộ xã Vĩnh Hiệp cho rằng: “Ông Đỉnh giàu lên nhanh là có phần khuất
tất trong việc đứng ra vay vốn giúp cho bà con. Một hợp đồng vay vốn
như vậy, ông kiếm cũng được rất nhiều tiền. Đơn cử trường hợp bà Trần
Thị Đáng, hồ sơ ghi vay trên 368 triệu nhưng ông chỉ đưa cho gia đình bà
Đáng 50 triệu. Thậm chí, ông Trương Bình khai tại Tòa ông chỉ nhận 4,9
tỷ chứ không phải 5,9 tỉ như ngân hàng yêu cầu. Vậy thì, số tiền 1 tỉ đó
vào tay ai”
Theo Công An Nhân Dân